KHO TÀNG NHẬT BẢN Ở VIỆT NAM
Mãi đến năm 1956, có người thuật lại những chi tiết kể trên và tự xưng là nhân viên của quân đội Nhật thời ấy có tham dự vào cuộc chôn vàng. Câu chuyện của ông này kể hấp dẫn đến nổi một số người có thế lực đương thời thảo kế hoạch săn vàng vĩ đại và bắt tay vào việc ngay. Một nhà văn tên tuổi chuyên viết chuyện khiêu dâm nghe được, vội sáng tác thành chuyện dài, nhưng địa điểm lại ở vùng Cao nguyên khác hẳn với nơi kể trên. Người ta cho rằng: chắc chắn là quân đội Nhật phân chia số chiến lợi phẩm làm nhiều nơi chôn dấu, nếu rủi có mất nơi này thì còn nơi khác.
Công việc đang tiến hành thì nhân vật tiết lộ bí mật thình lình bỏ mạng vì 1 tai nạn. Người chủ trương bơ vơ, không biết đường nào mà lần, đành bỏ dỡ dang ý định, hy vọng còn có người thứ hai nào đó biết hướng dẫn để tiếp tục.
Bí mật huyền bí: Người bí mật nhập vào xác không phải là Thần Thánh, mà là 1 sĩ quan Nhật bị thượng cấp ra lệnh phải chết sau khi hoàn tất việc chôn dấu kho tàng, và bị bùa phép của 1 vị phù thủy trấn áp, buộc linh hồn phải gìn giữ kho tàng cho đến khi có người khai quật thì mới được giải thoát. Loại bùa này gốc ở Trung hoa của ông Lỗ Ban, mà theo lời truyền tụng thì lúc phát minh, uy lực của bùa đã khiến “quỷ khốc thần kinh” suốt trong 6 tháng. Vị phù thủy ẩn dật trong 1 ngôi chùa từ thưở bé, chuyên tâm tu luyện để trừ ma, ếm quỷ giúp đời nên đạo hạnh rất cao siêu.
Và đây là bí mật: Linh hồn của viên sĩ quan Nhật nhận chỉ thị: “Phải trừng phạt kẻ nào manh nha muốn chiếm đoạt của cải, bằng cách xúi giục kẻ ấy gặp chuyện không may, hay là thay đổi chổ ở để bỏ ý định. Còn như người nào cương quyết ra tay thì phải chịu bỏ mạng vì tai nạn bất ngờ. Người có đủ quyền nhận kho tàng tất nhiên là chủ cũ, hay là kẻ thừa kế có chúc thư truyền lại. Vạn nhất chủ nhân tuyệt tự thì giao cho vị đại diện của Chánh phủ Nhật xung vào công khố, hoặc vì lý do gì mà người Nhật không thể nhúng tay vào thì phải giao cho vị Lãnh tụ quốc gia Việt Nam”. Rồi viên sĩ quan Nhật ấy ngậm 1 đạo bùa, tự tay mổ bụng ở giữa căn phòng, trước mặt vị chủ nhân và vị phù thủy. Linh hồn của anh ta hóa thành Thần giữ vàng, phải thi hành đúng theo lệnh thì mới được siêu thoát. Nhưng hơn 20 năm qua (1973)., vị chủ nhân của kho tàng ấy đã chết không có người kế tự và cả 2 Chính phủ Việt-Nhật đều không ngó ngàng gì đến, khiến cho linh hồn anh ta bị cầm giữ như bị tù đày. Trong dịp lên đồng, linh hồn anh ta tiết lộ những điều bí mật và ngỏ ý muốn giao kho tàng cho Quốc gia Việt Nam. Tuy nhiên, giữa thời đại văn minh, ít ai nghĩ đến vấn đề huyền bí, nên mãi đến năm 1972 vẫn chưa nghe bàn đến việc “khai quật kho tàng” này.